Khoảnh khắc

Không nhớ từ đâu mà mình tìm được một đoạn video. Gửi cho Ty bông, cả hai đều khóc khi xem xong, rất có thể bạn cũng sẽ như vậy.

Đoạn video làm mình suy nghĩ liền mấy ngày trời, mình thấy mắc cỡ, thấy bản thân đang lãng phí cuộc sống, cảm thấy chất chứa quá nhiều sợ hãi và ích kỷ.

Mình rất thích một câu của Bill Gates: “Trong mỗi chúng ta ai cũng có một mảnh đời riêng”, lần đầu tiên nghe câu đó mình cảm thấy nổi da gà và càng lớn mình càng thấm thía. Dù muốn dù không thì cuối cùng mình cũng phải đối diện với chính mình, chỉ có mình hiểu là mình muốn gì, nhưng tức cái là biết mà vẫn để bị cuốn trôi. Vì vậy mà đôi khi mình thích quay lại làm con nít, không phải để khỏi đi làm hay đi học, mà để tìm lại được một trái tim dũng cảm, không biết sợ, không bị ràng buộc bởi bất cứ thứ gì.

Mấy hôm trước lúc vừa gửi xe xong mình đi ngang một trường tiểu học, khi bước qua nhà vệ sinh của các em (tình cờ thôi nha), mình thấy trong đó có một bức tranh chắc do học trò trong đó vẽ, bức tranh có dòng chữ “Các bạn không được đùa giỡn trong nhà vệ sinh nha”. Thật tuyệt, không giống người lớn mình: “Yêu cầu quý vị để giầy dép bên ngoài phòng họp”, hoặc “Thông báo khẩn cấp”, hay “Thuế”. Rồi một lần mình coi một đoạn video khi mấy đứa trẻ con được mời lên sân khấu, đứng trước hàng ngàn con người mà chúng tỉnh bơ và chỉ quan tâm đến những gì chúng đang làm, còn mình bây giờ ? Ở chổ nào đông người một chút là lúng túng, nói lắp bắp, tại sao mà mình sợ người khác nghĩ gì về mình quá, không hiểu nổi.

Có thể chính vì không thấy hạnh phúc với cuộc sống thực mà mình đôi lúc có thiên hướng né tránh, một trong những bằng chứng rõ ràng là mình thích nhìn trời nhìn trăng, nhìn sao nhìn biển, thích làm kỵ sĩ, thích làm phi công. Vậy mà chỉ làm chính bản thân mình thôi mà cũng không xong, nó làm mình nhớ Jens Lekman, một thần tượng âm nhạc của mình trong một lần trả lời phỏng vấn, khi được hỏi “vì sao cái website của anh xấu tệ vậy ?”, Jens trả lời: “hô hô, đã có rất nhiều fan yêu cầu được thiết kế lại website miễn phí cho mình, nhưng bạn biết không, mình không cần nó đẹp, mình cần nó Personal”. Nó làm mình nghĩ mình đã personal chưa ? Hay mình đang là một bản copy ?

Nhưng dù sao đi nữa, mình tin chúng ta sẽ ổn thôi các bạn ạ, mình luôn có cảm giác mình rồi sẽ ổn, tất cả các bạn mình rồi sẽ ổn, còn bạn, nếu bạn đang đọc blog của mình thì bạn cũng ổn lắm rồi đó ! Theo mình, bất cứ chuyện gì thì cũng hãy kiên nhẫn, công việc, học hành, tình yêu, tiền thưởng tết, vé xem Avatar..vv..

Hãy bình tĩnh và xem đó như những trải nghiệm trong cuộc sống, mình không biết mọi người nghĩ thế nào, nhưng mình nghĩ những người trẻ chúng ta có một điểm chung: đó là luôn mâu thuẫn. Mình phải làm gì đây ? Mình là ai ? Mình không quan tâm nữa..vv..Kinh nghiệm mình tới giờ mình thấy những chuyện đó chẳng đâu vào đâu hết. Thay vì vậy mấy hôm nay mình sử dụng “vô chiêu”, mình không nghĩ gì nữa cả, hết giờ làm việc mình làm những gì mình thích, đọc những gì mình thích. Khi ăn mình thưởng thức từ từ từng chút một, mình vẽ bậy, viết và nghĩ đủ thứ. Cho nên mấy hôm nay mặc dù bị viêm họng nhưng tâm trạng thì tốt. Trên hết, mình đang muốn trải nghiệm từng khoảnh khắc cuộc sống.

Đoạn clip được nhắc bên trên: https://www.youtube.com/watch?v=jNVPalNZD_I


Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *