Đệt mấy nay thấy ít người đăng ký viết bài mình cũng hơi lo, nay mới biết cái email quên đóng tiền ng ta ko gửi vào được, vậy là I’m still worthy làm mấy nay khủng hoảng hiện sinh quá

Băng đảng Bantronari tan rã, đã nhờ caporegime nhắc khéo web đang thành wibu, hủ hoá wibu rồi mà một hai ngày nay bọn đàn em vẫn gửi tới truyện tranh nhật bản, còn nhấn mạnh đăng liền, cho kịp 1/6 nữa chớ, đến phải gọi nhà đòn với bọn này

Bông thơ

Một trong những công việc mình làm để kiếm ăn là làm web. Nói thẳng ra, hồi xưa chọn nghề làm web không phải vì đam mê, mình chỉ không muốn ở gần và làm việc chung với ba vì tính hai ba con mình ở với nhau lâu ít khi nào vui vẻ được, nên mình kiếm một lý do gì đó để khăn gói lên đường.…

Mình nghe nhạc, hay nhạc nghe mình

Thôi thì chỉ nghe nhạc nền là chính, thể loại nhạc mà lên mạng không dám khoe với ai. Thỉnh thoảng mình cũng thử mở nhạc “mắc tiền” lên nghe, những tưởng sẽ trở về thời xa xưa, khi vẫn có cái háo hức để thưởng thức và khám phá nhạc mới mỗi ngày, hình ảnh thằng Đăng đạp xe một mình chạy vòng quanh khuôn viên đại học Cần Thơ, vừa chạy vừa ngấu nghiến những ban nhạc nó thích đã xa, rất xa rồi.…

A í a a

Mấy hôm trước gần nhà mình có đám tang, đó là một gia đình bán đồ gia dụng cách chỗ mình tầm hai ba căn, gia đình đang ngồi ăn tối thì tiếng kèn đám ma nổi lên ồn ào cả khu, mình cũng hơi khó chịu vì cả ngày chỉ có giờ ăn tối là cả gia đình quây quần đầy đủ, mình lại đang nghe nhạc và Yên Mây cũng đang vui vẻ với mấy bài hát mình mở nên nghĩ như thế, nhưng sau đó dĩ nhiên mình phải hiểu ngay, không ai muốn như thế này cả.…