Tưởng tượng ngồi trong quán ngay bờ sông, gọi món lẩu gà nấu măng, vừa hay Tây Đô thết đãi một cơn mưa. Gặp một vài người bạn lâu rồi không gặp, đem mấy chai bia được ướp lạnh sẵn ra, tắt hết điện thoại.…

Em gái mình, nó từng nói là rồi cuối cùng thì trong cuộc đời này chỉ có mình và tâm thức của mình là gần nhau nhất. Mình thấy điều đó đúng, nhưng đôi khi mình thấy tâm thức của bản thân cũng cần những ai đó, hay điều gì đó, để yêu, để nghĩ tới, đôi khi không nhất thiết phải là người yêu, người thân, con cái…

Mình có một lần nhìn Mây và Mây nhìn mình trong một khoảnh khắc mình thấy, nó là đứa có một ánh mắt của sự đồng cảm, thấu hiểu, và có thể xoa dịu mình được, mà cái lần đó mình nhìn nó là ánh mắt của hai con người với nhau, hoàn toàn là thế thái nhân tình thôi, chứ không phải ba con nữa.

Truyện tranh với công tử sinh năm 84

Một hai tháng gần đây tui thử đọc truyện tranh lại. Chủ yếu là do một số hình thức giải trí khác đang không có hứng, như chơi game hay nghe nhạc, một mặt muốn thử đi vào thế giới này một lần nữa để “học” và suy nghĩ xem có nên phát triển nó hơn cho Hiệp Sĩ Bão Táp hay không.…

Chợt nhớ Lệ Đá

Hôm qua lúc đang nằm ngủ giấc chiều, nói là ngủ chứ đa số tui cũng chỉ mơ màng. Giấc chiều thường không có giờ giấc, đôi khi tui tranh thủ ngủ khoảng từ 12h30 đến 1h30, đôi khi việc nhiều quá phải rướn theo, đến chừng 16h30 mới tranh thủ chợp mắt được một chút, nằm ngay kế bàn làm việc, trên tấm thảm, chân có lót một cái gối rất êm mẹ cho.…