“Feel like college time – Punk, Girls and againts Bill”
Tôi chuẩn bị làm luận án tốt nghiệp lớp CFO nên lấy cờ Nhật làm wallpaper cho quyết tâm. Nhóm có 8 người mà anh chị bận công việc hết nên tôi làm phần chính. Chúng tôi chọn đề tài phân tích sử dụng vốn của một công ty Thủy Sản. Có công việc giúp tôi ít nghĩ ngợi lung tung hơn, đến tối hôm nay thì bài làm ổn rồi. Tuần sau tôi sẽ thuyết trình tại một sân vận động chứa hàng trăm nghìn người, chắc tôi cũng không cần nhắc là có bao nhiêu phụ nữ đẹp đâu nhỉ ?
—
“Dân chơi nhạc mà không nghe mấy bài này thì như #@%$^(*&” – chú tôi nói
“Nothing gonna change my World !!!” – tôi nói
Chú Phong của tôi mở mang tầm mắt cho tôi, mở toàn nhạc Country Mỹ những năm 30 – 60. phải nói là hay chảy nước miếng, rồi tới nhạc Disco thì chú tâm sự:
“Đó là những ngày tao vừa nằm vừa chạy 67, nốc bia và tán gái. Hồi đó tao đẹp trai nhất, hippi nhất vùng đó, từng lội qua một con sông chỉ để gặp nàng”
Rồi ông mở nhạc Latin, Pháp, Indonesia…
—
Hãy hát như không ai thấy bạn hát cả – tôi nhớ có đọc câu này ở đâu rồi. Đúng hoàn toàn với một người rụt rè như tôi. Hồi trưa này đứng trên lầu thượng công ty cũ, tay cầm đàn hướng ra ngoài cửa sổ chơi bài Why does its always rain on me của Travis,
Không biết tôi chơi kì diệu như thế nào mà một lúc sau tôi bắt đầu tự trách mình không thành lập một ban nhạc sớm hơn. Nếu bạn và Jimmy Hendrix có mặt ờ đó, chắc chắn bạn sẽ khẳng định UFO CHỈ LÀ ĐIỀU HẤP DẪN THỨ 2 VỚI LOÀI NGƯỜI MÀ THÔI.
Phải thú nhận là tôi chỉ chơi được một đoạn chorus từ “Why does….seventeen” thôi, vì tôi đứng mà không có dây giữ đàn mà. E và A thì dễ chuyển đổi vì thế cả bài mà tôi chỉ có thể hát hai câu điệp khúc. Tự hát rồi tự thấy hay, tôi quyết định thu âm lại.
May mắn cho phần còn lại của thế giới, tôi phát hiện ra giọng hát của mình có thể làm các bạn có cảm giác rơi tự do nên đã cất kỹ cuộn băng đó rồi. Tôi nghĩ các bạn cũng gặp trường hợp lúc hát thì thấy rất hay nhưng khi thu âm thì dường như có một bàn tay ma quỷ nào đó làm cho mọi thứ thay đổi ?
Mọt – mua – sách
Với mong muốn gặp những cô gái xinh đẹp và thông minh, tuần nào tôi cũng xòe tay xin ba tiền mua sách. Rất may có đứa em gái mua sẳn cả đống sách tài chính nên tôi có thể mua sách thể loại khác, mới mua mấy cuốn mới nè:
- Bốn thỏa ước – em tôi nói “hay lắm Đăng bông ơi!!”, tổng thống Bush nói tôi không tin, nhưng Ty bông đã khen thì tôi phải đọc gấp nếu không muốn bị gọi là lạc hậu.
- Bí mật sau tấm mạng – Câu chuyện của một nàng dâu của gia đình trùm khủng bố (chỉ nguy hiểm thua cuộn băng thu âm đã nói ở trên). Thấy rất hay.
- Bắt trẻ đồng xanh – cuốn tiểu thuyết mà Bill Gates thích nhất. Là đối thủ của ông ta, tôi không thể không biết ông ta đang nghĩ gì
- Hồi ký của Winston S.Churchill – hồi ký của vị thủ tướng Anh nổi tiếng. Tôi thích biết thêm về World War II. (thanks An vì đã mua cái iPod Shuffle của tôi, nếu không có An, thì đến tuần sau tôi mới mua được).
Hết tuần.