Nhậu #44 – Nhà khoa học

Trong rổ xe để mớ nước chấm mới mua. Đem vô nhà để chỗ mát, chuẩn bị đâu ra đó. Nhìn đống chai sắp xếp ngay ngắn trên kệ, trong đầu hiện lên những công thức, nghĩ tới món ăn hôm nay thì điều chỉnh một chút, xong bước tới kệ lấy nguyên liệu để hết lên bàn.

Mấy tiếng đồng hồ cho chuyện bào chế, tự nhẩm trong đầu, một muỗng nước tương, nửa muỗng sa-tế, hai vòng lớn tương ớt. Khuấy đều lên, lấy đũa chấm thử, thấy ngon, chắp tay sau lưng đi đi lại lại ngẫm nghĩ, xong giở cuốn bí kíp ra ghi chép cẩn thận.

Sau này khi đã thông thạo bắt đầu tiến tới việc khó hơn, tự tay trồng những thứ đơn giản trong nhà, như ớt, húng quế. Buổi chiều vào rừng hái lá đem về đâm nhuyễn ra, dằm với muối, hái ớt chín bằm ra rồi trộn chung. Vài mươi chén trên bàn chỉ khác nhau đôi chút, chén đầu tiên hai muỗng muối, chén tiếp theo ba muỗng, cuối cùng cũng hai muỗng muối, nhưng ba muỗng ớt. Kế đó để sẵn dĩa Chi-ta nướng thơm lừng, chấm thử từ từ từng chén một, rồi ghi chép cẩn thận.

Buổi sáng ra chợ vác về một con cá tươi, kích cỡ bằng ba người lớn. Đem về phần đầu-đuôi để làm xúp. Phần thân lóc xương ra rồi quết chả. Miếng chả làm xong diện tích gần mấy mét vuông. Lấy một mớ ra để dành chiều đem chiên. Mớ còn lại vo tròn, khách gọi thì làm lẩu. Rau tươi đã sẵn, kiểm tra hủ nước mắm bốn mươi độ còn đầy, thì an tâm làm việc khác.

Quầy gỗ bóng loáng không một vết nhơ nào, mỗi ngày được lau chùi nhiều lần nên khách đặt tay, dù ở phần nào, bàn tay, cánh tay hay cùi chõ đều cảm thấy sạch sẽ. Đồ ăn mang ra từ nồi xúp, ly bia đều có vật lót bên dưới để không thứ gì loang ra ngoài. Y như trong mường tượng từ lâu lắm, quán chỉ có quầy ăn hình chữ u, chừng mười khách là kín bàn. Món ăn ghi sẵn lên bảng. Ngoài những món ruột như cá nướng, trứng (vịt) luộc, Chi-ta xào bông cải…Mỗi ngày sẽ có một món đặc biệt, tuỳ mùa, còn tuỳ tình hình đánh bắt nữa.

Thịt gà, thịt bò là hai món bị cấm tuyệt đối. Khách cấm. Nhưng có sao, thời này có một loài tương tự, gọi là Chi-ta. Lâu lâu đổi món, mua nguyên con về đốt lửa nướng tới đâu cắt ăn tới đó. Con T-Rex mê lắm.

Khủng long muốn vô quán phải đi qua một cánh cổng ma thuật lớn màu tím. Tự nhiên thân thể nhỏ lại, biết nói tiếng người. Ăn uống xong, trả tiền xong bước qua cổng thì kích thước trở về nguyên bản. Ban đầu T-Rex cự tuyệt, nhưng sau này có con, tụi nó ghiền món chả cá cổ đại nên chặc lưỡi. Bước qua một lần, hai lần, bây giờ tuần nào cũng phải ra ngồi chơi. Nhất là thằng chồng nó bị ghiền món bia Thỏ Đế.

Quầy ăn cách hồ bơi đâu đó vài chục bước chân. Chính giữa là quầy bar nhìn ra biển. Bốn vòi bia tươi chờ sẵn. Chủ quán đứng vòi kêu đợi chút, rót từ từ, quết bọt bia nhiều lần, đến khi tỉ lệ như ý mới an tâm đặt lên quầy cho khách. Trên bàn đã sẵn sườn nướng, dĩa salami và vài lát bánh mì đen. Thịt cắt vừa phải, thịt và mỡ phân chia hợp lý, vừa nhai xong cắn miếng bánh mì rồi hớp một ngụm bia sâu, hơn nữa ly. Rồi một ly, hai ly, nhiều ly nữa. Độc dược không biết bào chế ra sao, con khủng long giờ cao chưa được hai mét lao thẳng xuống hồ bơi kêu ai oán, gọi tên đám cổ dài, ở bên kia sườn núi.

Chủ quán như mường tượng từ lâu lắm, đứng khoanh tay dựa cột, chỉ nghe mà không nói gì. Trong đầu hiện lên những công thức, hơi mặn, hơi chua, hơi ngọt.