Bạn nghĩ gì khi sáng ra chưa kịp một email khởi động thì vợ kêu đi chụp hình áo dài Tết cho nàng post FB… Read the rest

Ngày cuối năm mình tranh thủ chạy một vòng Hồ Xuân Hương, Hy Lạp. Lúc chạy vài chục bước đầu là đã ngộ ra ngay mình đối xử với cơ thể của mình không tốt, không bảo trì thường xuyên, làm chạy mới mấy chục mét mà đã thở dốc, ngứa ngáy, tưởng như đinh ốc trong người bung bét hết.… Read the rest

Bèo dạt mây trôi

Lúc còn thanh niên đối với tui thành đạt tức là làm những gì mình thích, lương vài củ là được miễn chiều có tiền uống beer, mua đĩa nhạc và thỉnh thoảng có tiền trả vé xe đò về quê. Thằng bạn hỏi mày có mộng mở công ty đi nhậu với khách và bụng bự không.… Read the rest

Nàng lay tôi dậy lúc quá nửa đêm để hỏi là “mấy giờ rồi anh?”. Tôi trả lời là trụ cột một gia đình không nhất thiết phải biết giờ giấc, thế là sáng hôm sau trên bàn không thấy trứng và bacon như mọi khi. Tôi mới nghĩ ok fine rồi trong cơn nóng giận ko kiểm soát được hành vi bò vào cái web gì mà táo chấm com tôi mới nghĩ quái lạ hãng đồng hồ gì mà tên là Táo thôi mặc kệ mọi thứ, vì gia đình nhấn nút mua hàng cái đã.… Read the rest

Vợ đi ăn mấy món ốc lề đường cao cấp, trước khi đi nàng hỏi “anh muốn em mang gì về cho anh không?” tôi mới nói là “em đừng bao giờ làm vậy never ever em cứ đi ăn với mấy đứa em đừng mua gì về tốn kém”. Xong hai ba con tự đi tìm bữa tối, chúng tôi dắt nhau qua những con phố xập xệ trung tâm quận 1 đắn đo mãi mới chọn được quán có vẻ là tồi tàn nhất, họ bán món ăn của những người Nam Hàn, họ thậm chí không có mì gõ, chỉ gà vào bột, nhìn vào thực đơn món ăn, nhìn giá mà selfie rung cả điện thoại, một hồi tôi mới nói với cô phục vụ chúng tôi chỉ có khả năng chi trả cho 1/2 phần ăn tiêu chuẩn, may là order được.… Read the rest

Hồi còn đi làm ở Cần Thơ mỗi lần vô Metro là vui lắm kiểu như một sự kiện quan trọng đồ mới vô, nói đi làm thì cũng không chắc nhiều khi lúc đó còn đi học vì nhớ mỗi lần vô chỉ để ngắm là chính chứ không có tiền mua.… Read the rest

Ta chỉ là star dust

Cả tuần nay do công việc nên tui gần như chỉ ở trong nhà, sáng 8h20 phút bước ra cửa đổ rác nhìn xuống đường mọi người đi làm xong, chiều bước ra nhìn mọi người tan làm xong, nhìn Sài Gòn lên đèn và vựa hải sản ngang nhà dọn hàng xong, đóng cửa xong, là hết một ngày.… Read the rest

I don’t wanna be your weekend lover

Tôi gọi cho ba tôi định thông báo rằng con đang xài điện thoại mới, con xin phép đi trước ba một bước, và rằng đó là vì công việc, rằng ở Sài Gòn đi gặp khách hàng người ta cũng ít nhiều nhìn bề ngoài. Kiểu như nhìn thấy mình cầm iPhone mới người ta cũng đoán được vốn điều lệ của công ty.… Read the rest

– One of the best thing about quán Mộc Riêu Nướng 318 Võ Văn Kiệt Q1 TPHCM Viet Nam là khi tôi kêu một ly cọng hành ngâm đá, lúc em phục vụ mang nhầm thành dĩa (thay vì *ly* như yêu cầu) thì lập tức có một bạn phục vụ khác ngăn lại đổi đúng thành ly, đúng lạnh và nhiều hành.… Read the rest

Nãy đang dắt Yên đi chơi ở khu mua sắm trong lúc vợ đang shopping thì có hai thằng Tây sau lưng nó cứ đi theo nhìn nhìn mình thấy ngờ ngợ lát sau mình dừng hẳn lại thì nó chỉ tay vào cái loa 250 USD của mình hỏi “Is it Prince?”,… Read the rest