9h đêm tôi mới quyết định đi chơi Noel, vì cái bụng nó đói rã ra.
Nghĩ tới cái cảnh chen chúc nhau, nhích từng centimex để hít thở không khí xăng dầu của các ngã tư Sài Gòn cũng đủ làm tôi ớn lạnh rồi.…
9h đêm tôi mới quyết định đi chơi Noel, vì cái bụng nó đói rã ra.
Nghĩ tới cái cảnh chen chúc nhau, nhích từng centimex để hít thở không khí xăng dầu của các ngã tư Sài Gòn cũng đủ làm tôi ớn lạnh rồi.…
Phải thừa nhận cảm giác này không được chuẩn bị trước, cơ thể chưa kịp đàm phán nên mọi thứ rối tung lên. Nhiều lúc nghĩ rằng đâu có sao, nên tự tin để mọi thứ trôi đi.…
Bạn phải đi,
Vì trên thế giới này còn biết bao nhiêu điều kỳ diệu, vì ở một nơi nào đó thật xa trên những ngọn núi cao huyền bí, trên những thảo nguyên bao la rộng lớn, dưới những nơi sâu thẳm nhất của đại dương có nhiều điều đang chờ bạn khám phá
Bạn phải đi vì nếu không, thế giới này sẽ thiệt thòi biết bao vì thiếu bạn.…
Đây là lần đầu tiên con viết thư cho Ngài.
Con đang tìm một người bạn nên hôm nay con gửi thư cho Ngài xem Ngài có thích chơi thú bông như con không, hay là những cây đinh kia cũng làm Ngài mất trí
Con biết Ngài sẽ không nói một lời nào đâu, Cha nói với con rằng Ngài sẽ nghe mọi thứ, theo dõi từng bước chân con (và cả loài người), nhưng những gì đang xảy ra với chúng con, khiến con không thể viết những dòng chữ này…
Ngài vẫn ổn đấy chứ ?…
“Feel like college time – Punk, Girls and againts Bill”
Tôi chuẩn bị làm luận án tốt nghiệp lớp CFO nên lấy cờ Nhật làm wallpaper cho quyết tâm.…
Không ngờ hôm nay tôi cũng thức dậy nổi để đi tập thể dục với ba. Sáng sớm nghe tiếng chuông mà lòng thầm cầu nguyện ba tắt đi cho xong.…
Hôm trước đi đám nói Kiên. Mới có đám nói thôi mà nó làm trầm trọng như bầu cử tổng thống Mỹ, hét lên trong điện thoại bắt mình phải có mặt ở nhà nó 4h45 sáng.…
Khoác lên mình chiếc áo sẫm màu khi mặt trời vừa lên, đã đến lúc anh phải đi
Con đường anh đã đi qua nhiều năm trong suốt quãng đời mình, qua những hàng cây đến những ngôi nhà cũ kỹ quen thuộc, mỉm cười với những gương mặt mà anh đã nhận ra họ từ rất xa
Anh dừng lại ở góc đường, cẩn thận đặt chiếc nón dưới chân mình và bắt đầu hát.…
Mím chặt môi, thu hết can đảm.
Tôi: Ba…
Ba: ???
Tôi: Con muốn mua một kỳ quan…
Ba: Con đã là một kỳ quan rồi con trai, ít nhất là đối với ba 😉
Tôi: Không, không, ý con là…con muốn mua Zune, Brown Zune.…
Chúng tôi rất khác nhau, từ cách nói chuyện đến mục đích sống, hoàn cảnh gia đình, mẫu bạn gái trong mơ, quần áo, màu sắc, nhạc nhiếc, vân vân.. Tôi hoàn toàn không nghĩ chúng tôi có thể kết thân vì hai đứa không có gì để thảo luận, không một sở thích chung (điều mà sau này tôi lầm to).…