Chuyện có thật #5
Một trong những điều tôi thích ở Mây là cổ không để ý nhiều lắm đến vị trí trong xã hội. Đây là năm 2025, tôi dùng một chiếc xe đạp cũ mua hai triệu rưỡi mà cô nàng vẫn vui vẻ leo lên ngồi bình thường, chỉ là không có ôm. Thỉnh thoảng lúc đổ dốc tầm năm sáu giờ chiều trời hơi tối làm tôi hơi loạng choạng chút đỉnh (tôi hay loạng choạng chút đỉnh) thì cô nàng tuỳ theo tình huống mà lấy tay vịn bên … Đọc tiếp
Chuyện có thật #4
Tôi đoán là từ nay về sau tôi không thể nào vui bình thường được nữa, chỉ có thể vui bất thường. Và khi đó tôi sẽ vui hơi quá lên, vì một lý do nào đó không đáng kể. Chẳng hạn như một lần đang âu lo cùng cực chuyện gì đó, xong chỉ với một ý nghĩ “chuyện đó có sao đâu” thoáng qua trong đầu, tôi bỗng vui vẻ thấy sợ, uống cả đêm và nghe nhạc cả đêm.
Một trong những điều làm tôi mệt là … Đọc tiếp
Chuyện có thật #3
Dẫu biết thoắt cái là hết một đời người, nhưng đời người có nhiều thú vui để xao nhãng thì cũng đỡ hơn. Công việc với tôi chưa bao giờ gọi là thú vui, nhưng nó cũng giúp tôi phần nào quên đi đời sống chung. Nếu sáng đó có việc để làm, có vài cuộc gọi qua lại ngắn gọn với khách đặt bàn, cũng làm tôi vơi bớt đi những suy nghĩ tào lao. Mà nó có thật sự tào lao không thì tôi cũng không biết.
Buổi … Đọc tiếp
Chuyện có thật #2
Có viết, có đọc nhiều đi chăng nữa thì tôi cũng thấy buồn bực. Lại nghĩ cái gì muốn viết người ta viết hết rồi chẳng qua mình chưa đọc được. Chẳng qua người ta viết bằng tiếng Ba Lan, tiếng Ả Rập hay Châu Mỹ La Tinh gì đó mình không biết đọc. Nên chán quá mới bỏ đi nhậu, ngồi dựa lưng trên ghế nhìn trời nhìn mây rồi nghĩ những chuyện tào lao. Nghĩ gần một tiếng đồng hồ coi bữa nay gọi món gì để nhâm … Đọc tiếp
Chuyện có thật #1
1
Du Kỳ nợ tiền điện gần 3 triệu, cả tuần nay mỗi khi có tiếng xe ở đầu hẻm là nó thấp thỏm, nhà (thuê) ở cuối hẻm, ngay căn cuối cùng, nên mỗi lần nghe động cơ xe cứ rõ dần là tim nó đập thình thịch, vì sợ nhận giấy báo cắt điện.
Tuy trong túi chỉ còn đâu đó một triệu bạc, nhưng nó vẫn phải ngày ngày ra mấy quán bia để ra vẻ ta đây. Du Kỳ là chuyên gia tài chính, ngồi đâu … Đọc tiếp
giấc #1
mọi chuyện bắt đầu khi tôi nhận ra con người có thể chết vì chiêm bao, vậy là một buổi sáng đương bình thường, một người đương khoẻ mạnh tự nhiên mất hết sinh khí, tôi đi lấy mền, gối, tôi đi tắm, mở một đĩa nhạc không lời rồi nằm ra đó. không nói năng một câu nào, tôi ngủ đúng 7 ngày 7 đêm, đúng 7 giây trước khi tỉnh giấc tôi được mời một giấc chiêm bao, lúc này thấy mình đang ngồi nhâm nhi ở quán … Đọc tiếp
lá #2 – chút xíu về sự chết
ba từng viết một câu chuyện về một nhóm bạn, có tên là Hội Tinh Hoa, toàn những người lớn tuổi, giàu có và trí thức hết. nhóm bạn ngồi chung một bàn, nhâm nhi trò chuyện vui vẻ cho tới khi ba tới đặt một viên tiên đơn duy nhất lên bàn, viên thuốc trường sinh bất tử, thế là cả nhóm bạn cấu xé, giành giật cho bằng được, đoạn kết của câu chuyện ba cho cả hội đó chết hết
sau này theo ba, theo ba thôi … Đọc tiếp
lá #1 – quá là bình thường
sau này lớn lên Yên Mây mà có khoái nghe nhạc, mình có khi chỉ cần gửi mấy cái mảnh này mình viết cho nó coi, là, hồi ba tuổi mới lớn dĩ nhiên cũng như nhiều người đồng trang lứa, cũng coi nhạc hay những thú chơi khác một phần như chỗ để thể hiện bản thân, hồi đó mấy thằng bạn ba chỉ nghe Làn Sóng Xanh mà ba đã mò nghe một đống nhạc Rock rồi, ba thấy mình oai lắm, tự coi mình là tinh hoa … Đọc tiếp
Tại mày nhưng do tao
Hồi sáng này lúc dắt xe chuẩn bị đi mua cà phê thì phát hiện con tắc kè bông nó dính cái bẫy keo dán chuột của mình. Trong đầu mình bắt đầu hiện lên suy nghĩ, là mày ngu chạy vô đó chi? Rồi, mày tiêu rồi con ơi! Xong hết, mình bắt đầu nghĩ tới những việc tiếp theo cho nó, thông thường thì những con mình ít quan tâm hơn như gián, ruồi vân vân và vân vân thì mình để vậy, tự sinh tự diệt, nhưng … Đọc tiếp
Câu cuối cùng
Hôm bữa gọi video cho thằng bạn thấy nó ăn nem chua, tự nhiên thèm quá bèn gọi đúng món đó để nhậu. Hôm sau nói chuyện với một thằng bạn khác về chuyện đọc sách, đủ loại Tây, Ta, Tàu, bàn về cuốn này cuốn kia, rồi nói về di sản của người này người kia rất dữ dội. Thằng bạn hứng quá đi mở hết mấy thùng sách để lục ra cho mình mượn, mấy cuốn nó tâm đắc nhất. Tới chừng vô bọc sẵn hết, hăm hở … Đọc tiếp