Nóng trong người do mưa nhiều

Tuần này không có “giọt rượu Sakê” nào, điều đó cũng khá dễ hiểu vì đầu tuần cả thành phố đón nhận một cơn mưa buồn ngay từ sáng sớm. Cái lạnh không mời mà đến làm tui im lặng, lâu rồi tui không được nếm trải một cái lạnh rõ ràng như vậy, tui thấy mình như được hít thở một thứ không khí nguyên chất mà thiên nhiên đã chắt lọc trong một thời gian dài.…

Về nhà đi con

Mấy hôm trước lúc dừng đèn đỏ đoạn gần nhà, đang bực mình vì bị thằng bạn cho leo cây bữa ăn tối thì tui tình cờ thấy một tấm bảng quảng cáo ở bên kia đường, không nhớ chính xác là nó quảng cáo cái gì, tui nghĩ chắc là bột ngọt, nó có hình một chén súp cà rốt khoai tây đang nghi ngút khói, bên dưới để dòng chữ: Về nhà đi con.

Cua hấp bia

Vậy là cũng xong tuần đầu tiên của năm 2010, những ngày nghỉ tết tây này tui dành gần như toàn bộ thời gian để sắp đặt một kế hoạch nghiêm chỉnh cho cả năm, đặt ra vài cột mốc phải đạt được, sắp xếp lịch công việc theo tuần, ngày nào làm gì và phải tuân thủ đúng như vậy.…

Chị em nhà Pi Smart

Sáng hôm nay ngày đầu năm tui thức sớm, dạo một vòng internet rồi dắt Optimus Prime (con xe của tui) đi rửa, thay nhớt. Hôm nay cũng là ngày sinh nhật của Pi, cậu em thân iu của tui, mấy hôm trước hỏi ku cậu thích gì, thấy suy nghĩ một chút rồi nói “gì cũng được anh Đăng” rồi một chút sau đó nữa lại nói “hay là anh viết một bài blog về lần tụi mình gặp nhau đi anh Đăng”.…

Khoảnh khắc

Không nhớ từ đâu mà mình tìm được một đoạn video. Gửi cho Ty bông, cả hai đều khóc khi xem xong, rất có thể bạn cũng sẽ như vậy.

Đoạn video làm mình suy nghĩ liền mấy ngày trời, mình thấy mắc cỡ, thấy bản thân đang lãng phí cuộc sống, cảm thấy chất chứa quá nhiều sợ hãi và ích kỷ.

Mykonos

Một ngày của tui thường bắt đầu bằng một nỗi buồn, đó là phải đi làm. Đi làm tức là tui phải bỏ dở giấc ngủ nên tui ghét lắm, đang ngủ thức giấc nhìn ra cửa sổ mà thấy trời vẫn tối thì rất thích, sửa lại tư thế, quấn cái mền ngủ tiếp, rồi nếu tình cờ thức nữa mà thấy trời nhá nhem thì thấy hơi buồn buồn, nhưng vẫn vui vẻ trùm mền lên đầu yên tâm rằng trời vẫn tối, ngủ tiếp.…

Xích bích

Hôm nay tui và Ty bông đi ăn cà ri Ấn Độ, tính ra cũng gần cả năm rồi chưa ăn món đó. Sẵn không còn phim gì hay để coi mà không khí Sài Gòn đang quá vui vì Việt Nam thắng Malaysia (đính chính là tui không có coi, lúc đó tui đang ngủ trưa) nên hai anh em mới nhớ đến cà ri Ấn Độ.…