Liên Phần Một

Hồi còn đi làm lập trình viên ở khu Tân Thuận quận 7, mỗi sáng trước khi vào công ty tôi hay ghé quán phở gần đó để lót dạ, nói là quán chứ nó cũng không đến mức đó, chỉ là một chiếc xe phở và vài bộ bàn ghế đơn giản vậy thôi, tôi thích quán là vì thịt bò lúc nào cũng tươi, thơm và béo.…

20112020

Có đợt mình muốn có đủ những lý do để chơi game offline suốt đời nên nhờ một bạn tên Bảo viết series Hollow Knight đọc cho có thêm cảm hứng, hoài không thấy, rủ nó qua quán bia Hà Nội ngồi uống vài cốc rồi hỏi là sao mày ko đăng bài Hollow Knight nữa, nó nói giờ em thấy chỉ có nhạc là xoa dịu em, cũng là mấy lý do ba lăng nhăng mình mới định gạt phăng đi thì nó tặng cho cái đĩa Pink Floyd và nói giờ em thành lập ban nhạc rồi, nó cũng nói sẽ gửi bài demo gì đó cho mình nghe mà gần một năm rồi ngoài mấy video cầm guitar quẹt đại hú hoạ ra thì demo chả có mà Hollow Knight cũng không, nhưng mình vẫn niệm tình tha thứ, vì bài Shiki no Uta nó gửi cho nghe quá hay.…

Rap fan 84 cũng là rap fan tháng 8

Thứ nhất, mình sinh năm 84. Ở cái tuổi của mình, với tốc độ phát triển như ngày nay thì không bao lâu nữa giới trẻ sẽ gọi thế hệ này là “tương lai đã ở phía sau”, cho nên cũng dễ hiểu khi mình và đám bạn cùng lứa ít ai quan tâm nhiều đến nhạc Rap.…

Tình fine

Có cô giáo mầm non kia mình có add trên Zalo, cổ hay đăng mấy câu chuyện buồn kiểu, khi nào gặp lại anh, tình rồi có phai. Có cặp vợ chồng cách nhà mấy căn, hiền lành, dạy đứa con rất ngoan, khởi nghiệp ngay năm khó khăn nên vắng khách, ngày nào sáng ra lục đục mở cửa tiệm xong là hai vợ chồng mỗi người một cái điện thoại rồi dán mắt vào đó từ sáng tới chiều tối, thời gian đầu còn ngồi kiên nhẫn tới 8h tối mới đóng cửa, sau này cứ 6h là tắt đèn tối thui, đi mất hút.…

Cá đục tình cờ

Một trong những bữa ăn đáng nhớ nhất đến giờ là ở Phú Quốc, năm 2011, trong chuyến đi chơi với bồ và nay là vợ mình. Không chỉ chuyện ăn đáng nhớ mà đến cả chuyến đi từ Sài Gòn đến Phú Quốc cũng nhiêu khê, tụi mình không đi bằng máy bay mà đi bằng đường xe từ Sài Gòn đến Rạch Giá, Kiên Giang.…

Buồn thì chuyển khoản

Mình năm nay cũng đã tầm tuổi băm nhưng mỗi khi về quê rủ mấy thằng bạn qua nhà ngồi uống bia, lỡ có cao hứng chửi thề mấy câu mà ông già mình có nghe được thì y như rằng một hồi sau đi tè thế nào ổng cũng ngoắc mình lại rồi hỏi kiểu: sao bây giờ con cũng chửi thề nữa.…

Sáng nay đi hớt tóc định làm nháy avatar mới
Ông thợ hớt tóc nghỉ
Nên thôi lại ăn mày quá khứ
Em có chê anh cũng chỉ cười trừ

Nạm mềm hai da

Gần nhà mình có một quán phở Thìn trên đường Lê Thị Hồng Gấm, trung tâm thành phố nhưng quán phở không có máy lạnh, không bàn ghế sang chảnh, ông chủ quán thì càng bình dân hơn, ngày nào cũng mặc cái áo thun cũ kỹ và cái quần xà lỏn đứng nấu phở.…

Nhiều khi nghĩ không biết mình có món nợ ân tình gì với Apple không mà gần như ngày nào cũng phải nghĩ về nó. Mà nợ thì phải trả, dù là xanh dương hay xanh lá.

Hai đùi một ức

Lớn lên trong cái thời mà cả đám trông ngóng từng ngày cửa hàng KFC đầu tiên đến Việt Nam, ăn mãi “gà giòn cay”, kiểu cả một quãng thời gian sau đó phải hôm nào đặc biệt lắm, những ngày ba mẹ gửi tiền tháng lên, hay mấy bữa hẹn thằng em đi ăn cũng chỉ để dụ nó kéo theo bà chị nó, người mà mình thương thầm vì cô này thông minh và quan trọng nhất là nghe nhạc Pháp.…