Tưởng tượng ngồi trong quán ngay bờ sông, gọi món lẩu gà nấu măng, vừa hay Tây Đô thết đãi một cơn mưa. Gặp một vài người bạn lâu rồi không gặp, đem mấy chai bia được ướp lạnh sẵn ra, tắt hết điện thoại. Hãy bật playlist này lên rồi cạn ly, người bạn thầm thương, công danh sự nghiệp, xin tính sau.… Read the rest
Em gái mình, nó từng nói là rồi cuối cùng thì trong cuộc đời này chỉ có mình và tâm thức của mình là gần nhau nhất. Mình thấy điều đó đúng, nhưng đôi khi mình thấy tâm thức của bản thân cũng cần những ai đó, hay điều gì đó, để yêu, để nghĩ tới, đôi khi không nhất thiết phải là người yêu, người thân, con cái…
Mình có một lần nhìn Mây và Mây nhìn mình trong một khoảnh khắc mình thấy, nó là đứa có một ánh mắt của sự đồng cảm, thấu hiểu, và có thể xoa dịu mình được, mà cái lần đó mình nhìn nó là ánh mắt của hai con người với nhau, hoàn toàn là thế thái nhân tình thôi, chứ không phải ba con nữa.… Read the rest
Nhớ kiểu nhậu cũ
Chiều nay đang đi dạo tự dưng nhớ một mùi hương lâu rồi không được nghe, mùi của một…”sòng nhậu dưới quê”. Sòng của mấy ông bạn ngồi lại với nhau trong một cái bàn tròn, thức ăn ê hề cũng với mấy thùng bia để sẵn. Lâu lắm rồi mình không tham gia một chầu nhậu như thế, nó là kiểu anh em bạn bè hẹn nhau ra quán bờ sông, hay không cần cao xa gì, chỉ cần một góc nhỏ trong một quán nhỏ, rồi sẽ có một thằng bốc điện thoại lên gọi một món đặc biệt mà chỉ có nó biết.… Read the rest
Ngày nào Yên Bông cũng phải ị một cục. Mỗi khi mình kiểm tra không thấy thì nàng giải thích là “The shit is diving”… Read the rest
