Keep your Ụt on

Tui ăn ở đây từ những ngày nó mới mở, lúc đó 3 thằng Tây chủ quán tự xử gần như tất cả mọi việc từ thằng mập nhất đứng nướng thịt, một thằng đứng đón khách và một thằng suốt ngày thấy ngồi gõ gõ cái Macbook, chắc lo marketing hoặc nhập thịt!…

Ba cho sim số đẹp

Ngày còn thanh niên đẹp trai nhất quả đất tui hay có tư tưởng những người làm doanh nhân, ham kiếm tiền, muốn kiếm thật nhiều tiền là những người chán ngắt, hoặc nếu họ là một người so-deep đi nữa thì tui nghĩ là họ đang dành thời gian vào những chuyện không đáng, vì khi rời bỏ simulator này rồi có mang theo được đâu?…

Nãy đang móc bóp tính tiền thì em phục vụ hỏi “loa gì mà nghe ấm quá vậy anh?” định trả lời “cũng như anh vậy” cơ mà có vợ đẹp kế bên nên cười cười nói “da best trong phân khúc” rồi thôi

3 dĩa cari

Một lần trong đời người ta hỏi tôi điều gì làm anh nhớ nhất mỗi khi nghĩ về quê nhà tôi trầm ngâm một hồi rồi chậm rãi trả lời “cà ri bò”, ở đây ta không nói về cơm trắng bắp bò mềm chấm với giấm ớt mà đang nói tới việc cái quán này chính là nơi để tôi đánh dấu sự thay đổi của mình qua mỗi năm.…

Mùng 3 Tết

Nếu mà nghĩ điều đáng nhớ nhất hồi Tết này là gì chắc tui sẽ chọn sáng mùng 3 khi cùng vợ con từ quê lên thành phố, anh tài xế có mặt đúng 5h30 lúc trời còn nhá nhem không khí thì mát lạnh, cả nhà cứ nấn ná chưa muốn đi, câu giờ bằng cách ghé quán cơm xá xíu tui hay ăn lúc còn nhỏ, thịt nạc và xì dầu hắc ăn với cơm chén ngon y như hồi còn đi học.…

15k

Lúc mới chuyển qua Ký Con tui có biết một em gái hàng ngày chạy xe đạp khắp các khu để bán khoai, trái cây, bánh tét, nhìn nhan sắc của em nó hoàn toàn có thể làm những “công việc khác” thay vì phải vác nguyên cái xề giữa trưa nắng nóng để bán một hộp trái cây 5k-10k, hoặc chí ít cũng cua được mấy thằng FA công ty tui, tất nhiên là trong danh sách đó không có tui vì tui là chồng của Hồng Xuân rồi (#iPhone8).…

Tôi là người đơn giản

Mấy bữa trước đọc cái bài blog gì của anh Elon Musk ảnh có cái gọi là “Master plan” kiểu outline ra những gì cần làm được trong 10 năm các thứ, mấy nay cũng bắt chước nghĩ hoài mà không ra thôi trộm vía nặng mơ ước “đơn giản” là năm 50 tuổi dành dụm được ít tiền xây một ngôi nhà nhỏ xứ Đà buổi sáng lạnh ngắt nghe chim hót mở mắt thức dậy thấy các con đang chuẩn bị đi học vợ đã tung tăng xách giỏ đi chợ từ sớm 5h sáng, về mở cửa vô nhà “em có mua bánh mì xíu mại với đậu nành nóng cho anh”.…

Cũng là atom mà thôi

Giờ muốn uống được chai Bud có cái ly đóng tuyết này ta cần phải alo cho xe cộ nói cho anh đi vài trăm cây số tới nơi cao cao hơn chỗ này mát mát hơn chỗ này em sắp xếp giùm anh ngày mai 5h sáng chờ dưới hẻm vợ chồng anh xuống rồi mình đi, cũng như lần trước em nhớ sắp xếp chiếc xe như cái nhà chòi giùm anh tức là lấy cái nệm chắn gần cửa sổ cho con gái rượu anh dựa có cái mền để gác chân tất nhiên là tháo giày ra đàng hoàng nói chung là làm không gian cho ấm cúng, cũng như lần trước nhớ mang giùm mấy chai nước suối cộng thêm mua giùm ly cà phê sữa ngay khu gần nhà loại ly ngon đồ cho anh.…

Black Magic Woman

Hồi còn nhỏ mình nghe Black Magic Woman như một thằng nhóc đi ngang một ban nhạc đường phố, vừa đi vừa dán mắt vào điện thoại vừa nghe “thấy hay hay” nhưng rồi đi luôn,

lớn lên một chút mình đi ngang mình nghĩ “à bài này hay nhỉ, chút về lên mạng kiếm nghe lại”

lớn hơn chút nữa mình đứng hẳn lại bên đường và chăm chú nghe trọn cả bài,

Hồi ở quê lúc còn nhỏ xíu, nhà em có một ông bạn phong cách rất là rằn-ri, rằn ri cái kiểu người ta cho là quái dị, mặc quần bò rách rưới vừa hút xì gà, ổng biết em thích nghe nhạc nên ổng kêu em nghe “Holidays” của Scorpions đi,

ổng nói một câu mà lúc đó em rất ấn tượng (khi đó em chừng 4-5 tuổi, ở tuổi đó khó mà nhớ được nhiều thứ cơ mà riêng chuyện này em nhớ), đại ý:

“đối với chú không có gì sướng hơn mỗi tối ngồi trong phòng vừa ăn phô mai vừa uống beer vừa gật gù theo Holidays, bà xã chú hay nhìn lắc đầu không hiểu “ông này nghe nhạc gì kỳ”, nhưng mà con nghe thử đi, hay lắm”

tất nhiên là em nghe thử nhưng cũng tất nhiên cũng không có ấn tượng gì, chắc vì thời điểm đó chưa được uống beer và cũng chưa có vợ,

thế là em ứ tin, em nghĩ ông chú già đó quái dị và cổ lỗ,

mãi đến thời điểm bây giờ, hơn 20 năm kể từ thời điểm đó em mới nghe những bài như Holidays hay Black Magic Woman và hiểu những gì ông rằn ri đó nói, nó hay, nó hay kinh cmn khủng, nó hay kiểu mình vừa bồng con vừa lắc đầu quầy quậy vừa chắc lưỡi khen “hay điên cuồng!”,…

Nomad Creative

Hôm nay qua cái post về band Nomad của ông bạn già làm tui nhớ tới chuyện Nomad Creative.

Lúc còn đi học mỗi lần xin ba cái gì cũng sợ (bây giờ đở nhiều rồi) phải suy nghĩ chừng 2-3 phút gì đó mới dám nói.…